"Triệu trưởng quỹ, trước đây thực sự phải cảm ơn..."
Lục Ly mới nói được nửa câu, đột nhiên nhận ra có gì đó không ổn, nhìn kỹ lại, người trong vòng sáng không phải Triệu Tiền, mà là một gã béo đang cười hớn hở.
"Càn Khôn Tiền Trang, Tôn Lý!"
"Bái kiến Lục tiên sinh!"
Gã béo mặt tròn chắp tay chào Lục Ly, nụ cười vô cùng thân thiện.