Hắn nhất thời khó quyết định, sắc mặt âm tình bất định.
Hỏa Vân Nhi đang hớn hở chạy đến định chúc mừng, vừa đến gần, liền trông thấy bóng lưng quen thuộc, nhất thời cả người chấn động, ngây ra.
Suýt chút nữa kinh hô thành tiếng.
May mà vào phút cuối kịp phản ứng, vội vàng đưa tay bịt chặt cái miệng nhỏ nhắn, lúc này mới không phát ra âm thanh.
Nàng ở sau lưng Hỏa Côn Luân, vừa vặn đối diện với ba người Kim Chấn, bọn họ sắc mặt căng thẳng, vội vàng nháy mắt ra hiệu, đồng thời nhẹ nhàng làm thủ thế, bảo nàng lặng lẽ rời đi.