"Ngon quá!"
"Sư phụ, tay nghề của ngài không tệ."
Tôn Ngộ Hà ôm lấy một chiếc chân hổ nặng đến trăm cân, gặm đến say sưa.
Vừa gặm, vừa xé, vừa lẩm bẩm.
"Đó là lẽ đương nhiên."
"Ngon quá!"
"Sư phụ, tay nghề của ngài không tệ."
Tôn Ngộ Hà ôm lấy một chiếc chân hổ nặng đến trăm cân, gặm đến say sưa.
Vừa gặm, vừa xé, vừa lẩm bẩm.
"Đó là lẽ đương nhiên."
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất