“Chỉ là, cảnh đẹp chẳng kéo dài bao lâu, bọn họ dần trưởng thành, tranh đấu giữa các bộ lạc cũng ngày càng kịch liệt, bọn họ buộc phải ra chiến trường, cùng bằng hữu năm xưa đối mặt binh đao.”
“…”
Nghe đến đây, mọi người đều có chút cảm khái.
Tô Nham cũng ngừng lại một chút, mới tiếp tục nói: “Một bên là bằng hữu, một bên là bộ lạc và người thân, bọn họ không thể lựa chọn, chỉ đành thuận theo đại thế, chiến đấu vì tộc nhân.”
“Đôi tay bọn họ đều nhuốm đầy máu tươi kẻ địch.”