Tô Văn: “...”
Ta lạy ngươi...
Ngươi...
Ta lạy ngươi!
Trong lòng hắn điên cuồng mắng chửi, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười nhẹ nhõm như trút được gánh nặng: “Được, được lắm.”
Tô Văn: “...”
Ta lạy ngươi...
Ngươi...
Ta lạy ngươi!
Trong lòng hắn điên cuồng mắng chửi, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười nhẹ nhõm như trút được gánh nặng: “Được, được lắm.”
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất