Trong khoảnh khắc này, Cố Tinh Liên lại có chút đanh đá, luôn miệng xưng "lão nương", khiến Lâm Phàm càng thêm ngơ ngác.
"Trời đất chứng giám, ta nào dám trêu ghẹo ngài."
"Chỉ là cái này, cái này..."
Lâm Phàm dở khóc dở cười: "Nếu ta không nhìn lầm, đây hẳn là khuê phòng của ngài phải không? Nam nữ thụ thụ bất thân, ta vào lúc này, lại còn phải giao đấu một trận với ngài, nghĩ thế nào cũng thấy không ổn."
Cố Tinh Liên: "..."