“Vì vậy, trong thời gian đình chiến, mọi người cũng không được lười biếng. Mười hai ngoại đường ở Tú Thủy phải tiếp tục kinh doanh làm ăn, tích góp tiền tài, chế tạo thuyền mới, bổ sung nhân thủ, chuẩn bị đại chiến! Tất cả bang chúng lâu năm trong bang, cần phải tăng cường cảnh giới tu vị, không thể chậm trễ, nếu như không đủ tiền thì có thể vay tiền của bang.”
“Sáu ngoại đường mới xây dựng ở quận Tầm Dương, mọi người cần phải thủ vững địa bàn, mua chuộc hào kiệt, mỗi một đường khẩu nhất định phải có ba trăm bang chúng tinh nhuệ, còn phải chế tạo một cứ điểm kiên cố! Còn về tổng đà. . .”
Thiết Cuồng Nhân nhìn về phía Thiết Tiếu Sinh và Lâm Thạch: “Các ngươi cũng có chuyện để làm, Hải Thanh Bang mất trấn Tây Sơn, thanh thế đã không còn bao nhiêu, bang chúng không đủ ngàn người. Bây giờ chúng ta lại rảnh rỗi, có thể diệt Hải Thanh Bang rồi. Ta đồng ý bắt tay giảng hòa với mấy thế gia trong nội thành, nhưng không bao quát cả Hải Thanh Bang.”
Theo Thiết Cuồng Nhân dặn dò, mọi người dồn dập đứng lên nhận lệnh.