"Rầm rầm! Cạch cạch! ”
Lúc này hai người đều nghe được những tiếng nhai nuốt vang dội, đôi mắt to của Xích Hàn Đồng dâng lên vẻ cảnh giác, bởi vì cô mơ hồ cảm giác được một cỗ khí tức nguy hiểm.
- Muốn qua xem một chút không? Xích Hàn Đồng nhỏ giọng nói, bởi vì thanh âm kia cũng không phải là từ phía trước truyền đến, điều này có nghĩa là bọn họ có thể không cần để ý tới nó, trực tiếp bỏ qua.
Tần Vũ trầm ngâm: "Hay là đi xem thử đi.”
Tần Vũ đưa ra quyết định Xích Hàn Đồng cũng không phản đối, hai người thu liễm khí tức đi về phía thanh âm, không lâu sau bọn họ đã nhìn thấy quái vật phát ra âm thanh, trong mắt Xích Hàn Đồng càng thêm cảnh giác, nếu không phải Tần Vũ ở chỗ này cô khẳng định lựa chọn trực tiếp rời đi, bởi vì con quái vật trước mắt này chỉ cần nhìn bề ngoài là có thể biết đây thật sự không phải là quái vật dễ chọc.