Tần Tiểu Vũ nhìn thấy Tần Vũ thoát khỏi nguy hiểm, trong lòng cực kỳ kích động, nhưng cũng không có mất đi lý trí, cô hiểu được, lúc này nguy hiểm còn lâu mới thực sự kết thúc!
Tần Tiểu Vũ đã không còn là cô bé non nớt ngày nào nữa, ý thức chiến đấu của cô bây giờ đã dần hình thành, cô lập tức nhanh chóng lui về phía sau để tránh bị thêm thương tích ngoài ý muốn, đồng thời năng lực Cường Hóa đã ngay lập tức được chúc phúc trên người Tần Vũ một cách nhanh chóng không cần Tần Vũ ra hiệu.
"Ta còn chưa hoàn toàn điều khiển được thân thể này!" Với thể chất và tốc độ của Diêm La Bất Tử thú, Ba Khắc Sắt hoàn toàn có thể bắt được Tần Vũ trước khi anh kịp đáp xuống đất, nhưng bởi vì trước đó Diêm La Bất Tử thú không thể thực hiện năng lực Cắn Nuốt Linh Hồn đối với Ba Khắc Sắt, do đó thân thể của Diêm La Bất Tử Thú đã bị phản phệ và bị thương nặng, thân thể đã mất đi phần lớn sức chiến đấu. Và mặc dù Ba Khắc Sắt chiếm cơ thể của Diêm La Bất Tử Thú bằng cách ký sinh, nhưng nó chỉ có thể phát huy tối đa bốn mươi đến năm mươi phần trăm sức mạnh lúc đỉnh phong của Diêm La Bất Tử Thú.
Tốc độ của một Diêm La Bất Tử thú bị trọng thương cùng với sự chưa thích ứng của Ba Khắc Sắt, làm tốc độ của Ba Khắc Sắt giảm đến trình độ vừa tầm thấy rõ của Tần Vũ khi được chúc phúc cường hóa để anh có thể né tránh!
Ba Khắc Sắt vung ra chân trước với một bộ móng vuốt còn lại, định đập một chưởng vào đầu của Tần Vũ, nhưng Tần Vũ lại không có mảy may ý định né tránh, bởi vì anh không thể né tránh ở trên không, nhưng mặt khác anh căn bản cũng không cần né tránh!