** Cầu nguyệt phiếu đề cử bộ truyện Bá Chủ Mạt Thế - Chúc các bạn có giờ phút thư thái khi đọc truyện **
“Chủ động xuất kích?” Mọi người nghe xong lời này đều yên lặng suy nghĩ.
Lý Nguy nói: "Vừa rồi khi những kẻ địch đó rời đi, rõ ràng là do chiếc thuyền khổng lồ đột nhiên xuất hiện. Nếu bọn chúng lấy được chiếc thuyền đó, không biết thực lực của bọn chúng liệu có tăng lên nữa hay không, trong khi chúng ta cũng không có cách nào rời đi khỏi đây. Việc đối mặt với bọn chúng là không thể tránh khỏi. Nếu chúng ta chờ đợi ở đây, khả năng chết sạch toàn bộ là rất cao, tốt hơn hết là chiếm thế chủ động và tranh đoạt tài nguyên với bọn chúng. Thứ mà bọn chúng mong muốn có lẽ sẽ có lợi cho chúng ta rời khỏi đây, mọi người cũng đã nhìn thấy chiếc thuyền khổng lồ đó phá không mà đến.”
Lời Lý Nguy phân tích không thể nghi ngờ là rất có lý, đạo lý tuy đơn giản nhưng không phải ai cũng hiểu được, Chu Cường cắn răng nói: "Ngài nói không sai, con thuyền kia thật kỳ quái, không chừng trên đó có tồn tại nguy hiểm chí mạng bọn chúng mới cần bảo toàn thực lực, chúng ta có thể lợi dụng khi bọn chúng gặp nguy, mà bỏ đá xuống giếng, nếu tập kích thành công, may ra có thể giết được bọn chúng."
"Cứ như vậy làm đi!" Kim Trạch Thiên đáp ứng, chờ đợi cái chết, không bằng chủ động ứng chiến một lần!