“Trong chiếc nhẫn trữ vật này có mười triệu linh thạch, xem như tiền đặt cọc. Mời Đào tiên sinh nhận cho.”
Giọng của Thạch phó giáo chủ không khỏi xót xa. Ban đầu, lão dự định dùng số linh thạch này để mua quyền quảng bá, nhưng không ngờ, giờ đây nó lại trở thành tiền đặt cọc.
“Bốn mươi triệu còn lại ta cần trở về điều động mới gom đủ, mong Đào tiên sinh chờ nửa tháng.”
“Chúng ta vẫn chưa quay xong đoạn ảo cảnh một phút để quảng bá. Nửa tháng sau, ảo cảnh sẽ được giao kèm với bốn mươi triệu linh thạch.”
“Đây là thẻ gỗ dùng để liên lạc.” Thạch phó giáo chủ đưa cho Đào Yêu Diệp một tấm thẻ gỗ cỡ bàn tay, trước đó lão cũng đã đưa cho Lục Dương một chiếc.