Lục Dương vì tự biên soạn công pháp, đã học tập ở tầng một Tàng Kinh Các mấy tháng, bỏ qua 《Tướng Thanh Đại Toàn》, trong đó cũng có rất nhiều công pháp, pháp thuật làm cho Lục Dương mở rộng tầm mắt.
Tỷ như sau khi tu luyện xong, đối phương có thể nắm giữ vị trí của mình, theo ghi chép, đây là một đôi đạo lữ tu sĩ biên soạn, mục đích là quan sát động hướng của đối phương.
Sau đó trượng phu phát hiện thê tử thường xuyên đi thanh lâu, thê tử phát hiện trượng phu thường xuyên đi thanh lâu.
Ngoại trừ công pháp này, Lục Dương còn gặp qua công pháp mở mắt ngủ, cực kỳ hữu dụng khi lên lớp.
Còn có công pháp có thể làm cho mình trở nên rất xấu, Lục Dương không nghĩ ra công pháp này có tác dụng gì.
Còn có công pháp mô phỏng động vật mà biên soạn ra công pháp ngủ đông, ăn một bữa ngủ một quý, Lục Dương vẫn không nghĩ ra công pháp này có thể dùng làm gì.
Sau đó Lục Dương đã hiểu, đây là sư huynh sư tỷ đang lừa cống hiến điểm.
Giao nộp công pháp tông môn không có bản sao cho nhiệm vụ đại điện, có thể nhận được cống hiến điểm, đại sư tỷ đã từng một mình làm nhiệm vụ này, ép cho nhiệm vụ đại điện mở chuyên mục cho đại sư tỷ, không cần một lần lại một lần giao công pháp, viết xong để vào Tàng Kinh Các là được, cống hiến điểm có thể dùng tùy ý.
Những sư huynh sư tỷ khác không có bản lĩnh như đại sư tỷ, nhưng lại muốn cống hiến điểm, liền dẫn đến trong Tàng Kinh Các có rất nhiều công pháp thoạt nhìn rất lợi hại, nhưng trên thực tế hoàn toàn không có tác dụng gì.
Lục Dương hoài nghi nếu như mình cũng viết ra loại công pháp này, sẽ bị đại sư tỷ treo lên đánh.
Ồ, đại khái không cần đại sư tỷ ra tay, khôi lỗi là có thể thay thế.
“《Lục Hợp Bát Hoang Tiên Công》?” Bất Hủ Tiên Tử nghe được tên mà Lục Dương bịa đặt, giống như nhớ ra cái gì đó.
“Cái tên này rất giống công pháp của Cửu Trọng Tiên!”
“Cửu Trọng Tiên?” Lục Dương lặp lại một lần, Bất Hủ Tiên Tử rất ít khi đề cập tới Cửu Trọng Tiên.
Hắn biết được từ chỗ Bất Hủ Tiên Tử, Cửu Trọng Tiên là tiên thể, cũng là người đầu tiên thành tiên trong Thượng Cổ Ngũ Tiên.
“Công pháp của hắn tên là gì?” Lục Dương nghi hoặc.
Đại sư tỷ cũng hiếm thấy mà sinh ra hứng thú, buông sách, nghe Bất Hủ Tiên Tử trả lời.
“Công pháp của Cửu Trọng Tiên cũng là tự mình viết, hắn đặt tên cho công pháp của mình là 《Hỗn Độn Nhất Khí Lưỡng Nghi Tứ Tượng Lục Hợp Bát Hoang Cửu Địa Thập Thiên Duy Ngã Độc Tôn Tiên Công》.”
“Ta thường gọi công pháp của hắn là 《Số Tự Tiên Công》, có đôi khi mọi người cũng gọi là 《Tứ Lục Tiên Công》, 《Bát Thập Tiên Công》 gì đó, thuận miệng là được, dù sao Cửu Trọng Tiên cũng không gọi đủ tên của công pháp mình.”
Lục Dương: “……”
Cửu Trọng Tiên có chấp niệm gì đó với con số hay sao? Đại sư tỷ cũng có chút cạn lời, vốn nàng còn muốn từ việc đặt tên công pháp, suy đoán ra sở trường và chỗ yếu của đối phương.
Hiện tại xem ra, nàng quá lạc quan rồi.
Lục Dương một bên ở trong tinh thần không gian nghe kỳ văn thượng cổ, một bên cùng Mạnh Cảnh Chu, Man Cốt khắp nơi giết người.
Đang lúc này, bọn họ nghe được tiếng hét của Yến Phi.
“Lục Dương, Mạnh Cảnh Chu, Man Cốt là một nhóm!”
Yến Phi là cố ý làm vậy, áp lực của Lục Dương ba người tạo ra cho hắn quá lớn, cho dù hắn có mạnh hơn nữa, cũng không đánh lại ba tên vừa mạnh vừa âm hiểm này.
Nhất định phải triệu tập tất cả mọi người, tiêu diệt ba người này.
Như vậy, hắn mới có khả năng đoạt quán quân! “Bại lộ sớm như vậy?” Mạnh Cảnh Chu còn tưởng rằng sẽ bại lộ trễ một chút, hắn còn chưa chơi đủ.
Lục Dương ba người mở bàn tay, kiểm tra con số dấu ấn của mình, ít nhất của Man Cốt cũng có ba trăm năm mươi, Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu thì càng không cần phải nói, hoàn toàn là ma đầu cái thế, giết người như ngóe.
“Làm sao bây giờ, đánh hay là chạy?” Man Cốt hỏi.
“Chạy đi, dựa vào thành tích của ba chúng ta, ba thứ hạng đầu đều là của chúng ta, chúng ta ngoan ngoãn chờ kết thúc là được.” Mạnh Cảnh Chu nói, hoàn toàn không có vinh dự cảm của đích hệ Mạnh gia, nói ra hai chữ “chạy trốn” hoàn toàn không có gánh nặng tâm lý.
Đều là lúc nhỏ nghịch ngợm gây sự, bị phụ thân đuổi theo như đuổi vịt luyện ra. “Bọn họ ở chỗ này!” Có người rời khỏi động phủ, nhìn thấy ba người tụ tập cùng một chỗ.
Ba người này quả nhiên là một nhóm!
Bọn họ vậy mà từ lúc trận đấu bắt đầu liền diễn đến tận bây giờ, nếu không phải Yến Phi nghi ngờ, còn không có người nào phát hiện ra.
Quả thực là sỉ nhục, thân là tu sĩ ma đạo, vẫn luôn là bọn họ lừa gạt người khác, khi nào thì đến phiên người khác lừa bọn họ?
Còn bị lừa đến mức quay vòng vòng! Không giết ba người này trút giận, sau này tu hành đều không thông thuận!
“Chạy thôi ~” Mạnh Cảnh Chu vui vẻ kêu một tiếng, dẫn đầu chạy trốn, Lục Dương và Man Cốt theo ở phía sau.
“Đuổi theo bọn họ!”
“Bọn họ ở đây!”
“Giết bọn họ!”
Ma tu đơn đả độc đấu, rất ít khi phối hợp hành động, về phần loại điều động đại quy mô tu sĩ Trúc Cơ kỳ này, lại càng chưa từng có.
Bọn họ đoàn kết lại, nói cái gì cũng muốn bắt được ba người này!
Cao tầng Bất Hủ Giáo thấy một màn này, chậc chậc lấy làm kỳ lạ, cho dù là bọn họ cũng không có loại hiệu triệu lực này.
Giáo chủ âm thầm gật đầu, ba người này trời sinh thích hợp đi Vấn Đạo Tông làm nội gián, hắn lại cảm thấy đáng tiếc, hai phó giáo chủ Lưu Cao vô năng, để cho ba quân cờ quan trọng như vậy rời khỏi Vấn Đạo Tông.
“Thật sự bị đuổi kịp, ngươi đi làm mồi nhử.” Lục Dương nói với Mạnh Cảnh Chu.
“Dựa vào cái gì, từng tầng từng tầng mưu kế, đều là ngươi nghĩ ra chủ ý, ngươi đi!”
“Ta nghĩ ra chủ ý, ngươi bổ sung chi tiết, ngươi so với ta càng quan trọng, vẫn là ngươi đi đi!”
“Chủ ý so với chi tiết càng quan trọng, ngươi đi.”
Hai người khiêm nhường lẫn nhau, để đối phương làm mồi nhử, Man Cốt theo một bên, hoàn toàn không xen mồm được.
Hắn chính là một diễn viên.
“Ta đuổi kịp bọn họ!” Có người am hiểu truy tung, bộ pháp tinh xảo, mắt thấy sẽ đụng phải vạt áo của Lục Dương.
Đang lúc này, một đạo công kích không nhìn thấy đánh về phía người này, người này không kịp né tránh, trực tiếp bị đánh bay, trước ngực lõm xuống một khối lớn.
Hắn ở trước khi nhắm mắt lại, thấy vị trí vừa rồi trống không, chỉ có một tấm phù lạc lách.
“Đây là cái gì?”
Phù lạc lách, giống như có ý thức, toàn bộ đánh bay tuyển thủ đến gần ba người.
Cuối cùng có người nhìn thấy phù lạc là cái gì.
“Là ẩn thân phù! Ba người này còn có trợ thủ!”
Tấm ẩn thân phù này là Lục Dương vẽ, hiệu quả cực mạnh, người ở đây không thiếu cảm ứng linh mẫn, đều không cảm ứng được có người ẩn thân.
Người nói chuyện lập tức ý thức được không thích hợp, ẩn thân phù nhà ai chỉ ẩn thân, phù lạc lộ ở bên ngoài? Lục Dương đối với ẩn thân phù hô: “Yến Phi, nhanh chóng giết chết bọn họ!”
“Yến Phi cũng là một nhóm với bọn họ?!” Mọi người khiếp sợ, chẳng lẽ Yến Phi phát hiện ra âm mưu quỷ kế của ba người là giả vờ, cái này vốn là một phần của cạm bẫy?
Yến Phi đang ngồi trên núi xem hổ đấu tức đến mũi đều lệch, hắn cách hiện trường có tám mươi trượng, người dán ẩn thân phù căn bản không phải là hắn!
“Ta biết rồi, người dán ẩn thân phù là phân thân của ngươi!” Yến Phi nghĩ đến Lục Dương có một chiêu mộc phân thân.
Có người mắt nhanh tay lẹ, tháo xuống ẩn thân phù, để cho người trong bóng tối lộ ra chân dung.
Lục Dương đầu trọc, Bồ Đề Thụ phân thân!
Ẩn thân phù của Lục Dương chỉ có thể ẩn giấu thân thể, không thể ẩn giấu quần áo, mà mộc phân thân lấy lá cây làm vật che đậy, thuộc về một bộ phận của mộc phân thân.
Nói cách khác, mộc phân thân không mặc quần áo.
Thích hợp nhất với ẩn thân phù của Lục Dương!
Bồ Đề Thụ phân thân mặc quần áo lá cây, giống như một người rừng, Lục Dương khống chế phân thân bạo tạc, phóng thích khí độc.
Yến Phi đã sớm dự liệu được, triệu đến một cơn gió bắc, thổi tan khí độc.
“Giết!”
Lục Dương ba người bị vây quanh, vô số ám khí, vũ khí ném ra, muốn đem ba người đâm thành con nhím, còn có người trực tiếp ra tay, muốn giết chết ba người.
Công kích không có góc chết, không thể ngăn cản! Lục Dương thở dài: “Việc đã đến nước này, chỉ có thể hợp thể.”
Ba người đối mặt liếc mắt một cái, hạ quyết tâm nào đó, muốn hợp thể chiến đấu!
“Hợp thể?” Yến Phi mặc dù không biết đối phương muốn hợp thể như thế nào, nhưng có một loại dự cảm không tốt.
“Chớ có khinh thường, bọn họ sẽ hợp thể!” Yến Phi hét lớn, nhắc nhở mọi người.
Ngay cả cao tầng Bất Hủ Giáo cũng một đầu mờ mịt, chưa từng nghe nói qua tu sĩ còn có thể hợp thể?
Man Cốt hét lớn một tiếng, cơ bắp căng phồng, tay trái bắt lấy mắt cá chân của Mạnh Cảnh Chu, tay phải bắt lấy mắt cá chân của Lục Dương.
Mạnh Cảnh Chu vận dụng công pháp, thân thể toát ra một trận ánh sáng màu vàng nhạt, cứng rắn vô cùng.
Lục Dương hai tay chắp lại, giơ lên đỉnh đầu, kiếm khí bao phủ toàn thân.
Ba người hợp thể!
Yến Phi: “……?”