“Giết đi!”
Trương Vân Xuyên nhìn một lần đám kỵ binh không coi ai ra gì, trong lòng không phục, lập tức đồng ý khẩn cầu của Tào Thuận.
Tào Thuận ngẩn ra, hắn không ngờ tham tướng đại nhân nhà mình thế mà đồng ý, điều này làm hắn kinh ngạc, đồng thời trong lòng cũng rất vui sướng.
Hắn sớm đã nhìn đám súc sinh này không vừa mắt rồi!
Tào Thuận sau khi được tham tướng Trương Vân Xuyên cho phép, hắn quay đầu nhìn chằm chằm đám kỵ binh phản quân vẻ mặt đầy kiêu ngạo không phục kia, trong đôi mắt lộ ra sát ý nồng đậm.