“Tô cô nương đừng tức giận.” Tống Đằng thấy Tô Ngọc Ninh sắc mặt khó coi, lập tức dò hỏi: “Không biết một lần này chúng ta có thể dùng ngân lượng mua lương thực hay không?”
“Dùng ngân lượng mua lương thực?”
“Đúng.”
Tống Đằng gật đầu nói: “Thời gian quá mức gấp gáp, quân bị cùng ngựa của chúng ta thật sự trong thời gian ngắn khó có thể gom đủ.”
“Nhưng chúng ta bên này thật sự cần gấp lương thực.”