Hắn giãy dụa cũng muốn ra ngoài, nhưng vừa cựa quậy, mông liền đau tới mức trán hắn toát mồ hôi lạnh, hắn không cam lòng lại nằm úp sấp trở về trên giường.
Ước chừng qua thời gian hai nén hương, khi Tôn Lôi cho rằng tham tướng đại nhân đi rồi, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
Mành lều trại bị xốc lên, thân vệ Tống Điền của Trương Vân Xuyên dẫn đầu đi vào lều trại.
Nhìn thấy gương mặt xa lạ này, Tôn Lôi đang muốn mở miệng hỏi, lại không ngờ đối phương mở miệng trước.
“Ngươi là Tôn Lôi à?”