Tuần Phòng quân giáo úy các doanh, cùng với vài tên giáo úy của Đô Đốc phủ ngồi đầy bên cạnh cái bàn tròn lớn, tỏ ra rất náo nhiệt.
Đặc biệt bọn Lưu Vân những người này, nhận lễ ngộ ngoài định mức, làm bọn họ đều được yêu mà sợ.
Tuy bọn họ đều là giáo úy của Tuần Phòng quân, nhưng mà bọn họ đều là sau khi giáo úy ban đầu chết trận, về sau được Cố Nhất Chu đề bạt lên.
So với Nhạc Định Sơn, Triệu Khôn, Từ Kiến các giáo úy có thâm niên, bọn họ tư cách và từng trải còn rất nông cạn, vì thế làm chuyện gì cũng thấp hơn người ta một cái đầu.
Nhưng bây giờ Cố Nhất Chu lại thay đổi tư thái ngày xưa, đặt ở vị trí ngồi ngang hàng với đám người giáo úy Nhạc Định Sơn.