“Biến đi, đừng nghĩ chiếm tiện nghi của cô nãi nãi.” Tô Ngọc Ninh chán ghét nói: “Hơn nữa, nào có đạo lý nữ nhân cưới nam nhân.”
“Phu quân của bổn cô nương phải là nam tử hán đội trời đạp đất, là Đại tướng quân uy phong lẫm liệt.”
“Ngươi một tên Giáo úy nho nhỏ, đừng nghĩ có chủ ý với ta.”
“Vậy ngươi muốn ta báo đáp ngươi như thế nào?” Trương Vân Xuyên cười hỏi: “Ngươi chỉ việc mở miệng, chỉ cần ta có thể làm được, ta đều đáp ứng ngươi.”
“Là ngươi nói đó.” Tô Ngọc Ninh nhìn chằm chằm Trương Vân Xuyên nói: “Ngươi không được đổi ý.”