“Ta cho dù bây giờ không thể cùng các tướng sĩ xung phong hãm trận, nhưng ta tọa trấn ở nơi này, đó chính là một sự ủng hộ đối với bọn họ!”
“Hai quân giao chiến, ta chủ tướng này nếu chạy ra ngoài mấy chục dặm, vậy còn ra cái gì?”
Tham tướng Tào Thuận thấy Trương Vân Xuyên kiên trì ý kiến của mình, cuối cùng không tiện khuyên nữa.
Tuy chưa thể khuyên Trương Vân Xuyên rời khỏi thành Bắc An, nhưng Trương Vân Xuyên kiên trì tọa trấn nơi này, bằng lòng mạo hiểm cùng các tướng sĩ nghênh địch, trong lòng Tào Thuận vẫn rất cảm động.
Thống soái như thế, sao có thể làm bọn họ không kính trọng chứ!