“Phan chưởng quầy, ngươi không phải vì bán bánh trà mà đến nhỉ?”
Tiền Phú Quý sau khi bưng bát trà lên uống một ngụm, mắt hơi nheo lại.
Hắn bây giờ giao tiếp nhiều với các loại thương nhân, cho nên tùy tiện hỏi vài câu, liền phát hiện vị gọi là Phan chưởng quầy này, tựa như không giống một thương nhân.
Bởi vì hắn hỏi rất nhiều chuyện trên làm ăn, đối phương đều là nói sang chuyện khác, căn bản không đáp được.
“Đều nói Tiền lão gia lợi hại, hôm nay vừa gặp, quả nhiên danh bất hư truyền.”