Trần Châu, Tả Kỵ quân đô đốc phủ.
Khi phó tướng Diêu Quân sải bước đi vào phòng khách, nhìn thấy đô đốc Lưu Uyên ngồi ở thủ vị hai mắt sưng đỏ, như có dấu vết từng khóc.
“Đô đốc đại nhân, đã xảy ra chuyện gì?”
Nhìn thấy trạng thái này của đô đốc đại nhân nhà mình, phó tướng Diêu Quân lập tức cả kinh.
Lưu Uyên lau đôi mắt ươn ướt của mình, vẻ mặt đầy đau thương mở miệng nói: “Giang Châu gửi thư, lão gia tử không còn nữa.”