“Tam gia, ngươi làm người ta sắp rã rời rồi.”
Một nữ nhân làn da trắng nõn, mặt sửng đỏ đưa tay ôm lấy cánh tay Lưu Đỉnh, trong miệng phát ra tiếng hờn dỗi bất mãn.
“Ha ha ha ha!”
Lưu Đỉnh đưa tay nhéo một cái ở trên mặt nữ nhân, có chút tự hào nói: “Ai bảo nàng bộ dạng đẹp như vậy chứ.”
“Nàng bộ dạng tốt như vậy, lại biết hầu hạ người ta, thật sự là hời cho Lỗ Sâm tên khốn kia.”