Tô Ngọc Ninh thấy bộ dáng sợ tới mức khuôn mặt nhỏ trắng bệch đó của Xuân Lan, trấn an nàng nói: “Ta cũng không phải người không thông tình đạt lý.”
“Tiểu thư, ta sai rồi, ta không dám nữa.”
Nếu không phải nhìn thấy chung quanh nhiều người, Xuân Lan cũng muốn quỳ trước Tô Ngọc Ninh rồi.
Nàng làm một nha hoàn, thế mà tự tiện tiếp nhận đồ của nam nhân, quả thật là lỗi không nhỏ.
Huống hồ Lý Dương người ta là tổng đường chủ Hắc Kỳ hội, nàng chỉ là một nha hoàn mà thôi, hai bên căn bản không cùng một loại người.