“Đô úy đại nhân, thế này có phải quá khoa trương một chút hay không?” Triệu Lập Bân nhíu mày nói: “Nhỡ đâu đến lúc đó không có tướng quân tiếp kiến bọn họ, vậy chúng ta chẳng phải là thất tín với người ta?”
“Ngươi cứ đi làm, cái khác ta nghĩ cách!”
Trương Vân Xuyên cùng tham tướng Chu Hào quan hệ không tệ, hắn tin tưởng mình đến lúc đó vẫn là mời được Chu Hào chống đỡ cục diện cho hắn.
“Có chút tài chủ phú hộ sĩ diện, còn có một số có thể thuộc loại vắt cổ chày ra nước, sẽ không để ý tới chúng ta.”
Trương Vân Xuyên dặn dò: “Đến lúc đó bảo Đại Hùng dẫn đội, ngụy trang thành sơn tặc, gặp được những kẻ không muốn lấy ra lương thực, thừa dịp ban đêm trăng mờ gió to, đi cướp cho ta!”