“Ngươi không để lại một lỗ hổng, vậy sơn tặc không có đường sống, còn không liều mạng với ngươi à?”
Tiếu quan Đổng Lương Thần biết kế hoạch của Trương Vân Xuyên, cho nên vỗ vỗ bả vai Lưu Tráng, nói: “Nghe đô úy đại nhân, sơn tặc chạy không thoát.”
“Vâng!”
Lưu Tráng sau khi nhìn Trương Vân Xuyên một cái, lập tức đi chấp hành quân lệnh.
Bọn họ điều đi Tuần Phòng quân bao vây phía đông, cố ý để lại một lỗ hổng.