Tiêu Chính Minh ngẩng đầu ưỡn ngực nói: “Đô đốc đại nhân, ta nếu là có chút nào nói láo, trời giáng ngũ lôi đánh, không được chết tử tế!”
“Vậy được.”
Trương Vân Xuyên nói với Tiêu Chính Minh: “Nói ra bằng chứng của ngươi, nếu là thật, ta không những sẽ không trách cứ ngươi, ngược lại sẽ tưởng thưởng ngươi.”
Tiêu Chính Minh đằng hắng cổ họng, mở miệng nói: “Thủy Tự doanh tiếu quan Tăng Bảo, ép mua ép bán!”
“Hắn nhìn trúng một tòa nhà hai sân của phố đông Hải Châu, chủ nhà đòi tám mươi lượng bạc.”