Chương 229. Tay Không Đánh Báo Đốm
Thật sự là
Ngoại trừ xem ở bên trong chương trình thế giới động vật, đây là lần thứ nhất Lạc Phong xem báo săn mồi.
Thật nhiều con nhà giàu cũng là lần thứ nhất.
Về phần người xem phòng phát trực tiếp, vốn chính là cách TV, đoán chừng cũng không khác gì xem thế giới động vật.
Nhưng nghiêm chỉnh mà nói, những cái cảnh quay kia đều đã được lồng ghép, sẽ không quá máu me.
Mà đây chính là phát trực tiếp.
Hoàn toàn không giống thế.
Thật nhiều người nhát gan bị hù cho kêu to.
"Ngọa tào! Báo nhanh quá!'
"Ha ha, nếu mà lão hổ đi tới, vậy thì nó cũng phải chạy thật xa!”
"Sức chiến đấu của báo, tại giới động vật, hoàn toàn không phải là đỉnh cao, chỉ được mỗi tốc độ nhanh, trên thảo nguyên còn không làm gì được linh cẩu!”
"Đúng thế, linh cầu chiến đấu theo bầy đàn, ở thảo nguyên đúng là sợ mỗi sư tử!”
"Mà con gà kia thật sự là quá yếu! Cũng không biết bay!”
'Là tốc độ Kim Tiền báo quá nhanh thôi!”
Trong thời khắc này.
Con báo kia sau khi giết được gà rừng, thì nhìn về phía bọn người Lạc Phong.
Bởi vì thời điểm động vật hưởng thụ thức ăn ngon, cũng không ưa thích có bất cứ sinh vật nào ở bên cạnh.
Hoặc là kéo đồ ăn đi, hoặc là chính là đuổi người bên cạnh đi.
Rất hiển nhiên, nó đang quan sát, xem có đánh thắng được những người này hay không.
Rất nhanh, nó hạ thấp người, chân trước có chút uốn lượn, làm ra bộ dạng muốn nhào tới.
"Đây là muốn đánh nhau phải không?"
"Các ngươi cũng tránh ra!"
"Ta sợ các ngươi không biết nặng nhẹ, đánh chết động vật quý hiếm, vậy thì rắc rối!"
Khi đối mặt động vật chủ động công kích.
Nhân loại phản kháng.
Như vậy nếu giết chết nó, cũng là không phạm pháp.
Nhưng nếu như có thể tránh được việc tổn thương động vật, vẫn là không nên đối đầu.
"Ngọa tào! Cái này chủ kênh muốn đơn đấu báo đốm?"
"Bị ảo tưởng à?"
"Cùng tiến lên đi! Tránh bị thương!"
"Ngọa tào! Đám người này mới xem à, đã tìm hiểu về sức chiến đấu của chủ kênh chưa đấy?"
"Đúng đấy, sức chiến đấu của chủ kênh, đơn đấu với báo đốm, ta cảm thấy dư xài!"
"Cái sức chiến đấu gì mà có thể đơn đấu với mãnh thú? Đừng có xem tiểu thuyết quá nhiều, nó là hoang dã, có lợi trảo!”
"Đúng vậy, xem chủ kênh, thế mà còn không cầm cây gậy, học Võ Tòng đánh hổ à?"
Đương nhiên.
Lạc Phong không cầm đồ vật.
Tự nhiên là sợ mình cầm đồ vật, đem nó đánh chết tươi.
Coi như cây gậy gỗ, lấy khả năng vũ lực của Lạc Phong, cũng đầy đủ trí mạng. Lạc Phong đã học nhiều kỹ thuật chiến đấu tay đôi, cũng không phải chung chung.
Lạc Phong hô lớn một tiếng nói:
"Tất cả mọi người lui ra phía sau, Kim Tiền báo rất bảo vệ lãnh thổ của nó, nơi này không có con mãnh thú nào khác, cho nên nó cảm giác mình là thiên hạ đệ nhất!"
"Ha ha, Lữ Bố chết! Quan Vũ làm bố thiên hạ!"
"Thật sự là trong núi không lão hổ, một con báo như thế, cũng cảm thấy nó rất mạnh sao?"
Hống hống hống.
Đột nhiên.
Con báo kia bắt đầu gầm nhẹ lên.
Một tiếng rống lên, chói tai giống như là siêu se nổ máy.
Nó không ngừng đi xung quanh Lạc Phong.
Muốn tìm được nhược điểm Lạc Phong.
Hoặc là muốn đánh lén từ phía sau lưng.
"Lạc Phong, nó muốn đánh lén ngươi từ phía sau lưng!”
Lý Thi Thi thấy vậy, hô lớn một tiếng.
Nhưng ngay tại thời điểm Kim Tiền báo sắp nhào lên.
Lạc Phong trong nháy mắt thi triển A Lý Hồ Điệp Bộ, né tránh sang bên, để cho nó vồ hụt.
Hống hống hổng.
Con báo đốm cảm giác mình bị đùa bõn, càng là nóng nảy không gì sánh được, dự định tấn công lần thứ hai.
Thời điểm lần thứ hai nó nhào tới.
Lạc Phong lần nữa linh hoạt dùng A Lý Hồ Điệp Bộ.
Sau đó đưa tay đánh ra một chảo.
Tinh chuẩn không gì sánh được bắt lấy phần gáy Kim Tiền báo.
"Con mèo nhỏ, ngươi nhảy nữa đi?'
Con báo này nặng tầm 50kg, cân nặng ngang với một nữ sinh ~!
Nắm chặt phần gáy nó, báo đốm kia muốn giãy dụa lấy cắn tay Lạc Phong.
Nhưng là bị Lạc Phong hất lên, chính là bay xa mấy mét.
Rơi vào trong bụi cỏ.
Có bụi cỏ làm đệm, nó không có chuyện gì.
"Thật là lợi hại! Cao thủ!”
Nếu là Kim Tiền báo biết nói chuyện, nội tâm nghĩ khẳng định là nghĩ như thế này.
Hống hổng hống vài tiếng, nhưng thanh âm rõ ràng không có khoa trương như vừa rồi.
Cái đuôi hơi cụp xuống, sau đó chạy trốn.
"Ha ha ha! Ngưu bức! Thật đặc sắc!"
"Ba chiêu hai thức, liền hàng phục Kim Tiền báo?”
"Ta sai rồi! Vừa rồi lo lắng của ta đều là dư thừa!"
"Nói rồi mà, một con báo hoa nhỏ như này đối với chủ kênh mà nói, liền rất nhẹ nhàng, hiện tại mọi người đã tin tưởng chưa?”
"Cái chiêu thức vừa rồi chính là A Lý Hồ Điệp Bộ sao, có thể thực hiện được ở ngoài đời sao?"
"Thân thủ của chủ kênh tốt như vậy, không đi đấm boxing thì thật là đáng tiếc!"
Nhìn thấy Kim Tiền báo thế mà chạy.
Thật nhiều người xem thấy thế lại có chút đáng tiếc.