TRUYỆN FULL

[Dịch] Để Ngươi Mua Ve Chai, Ngươi Thu Được Ngọc Tỉ Truyền Quốc? ( Dịch)

Chương 200: Găng Tay Quyền Vương

Chương 200. Găng Tay Quyền Vương

Kết quả không giống như hắn nghĩ.

Đập vào mắt lại là kệ giày.

Bên trên trưng bày rất chỉnh tề, có rất nhiều loại.

Hàng đầu tiên của kệ giày thì là giày chạy bộ thể thao.

Hàng thứ hai là giày leo núi.

Hàng thứ ba chính là giày da.

Thật là nhiều lắm, đủ loại giày, hoàn toàn có thể mở một cái tiệm giày.

Chỉ là kiểu dáng rất cũ, nhưng cũ thì kệ cũ, có rất nhiều kiểu dáng kinh điển, coi như đi qua một trăm năm, cũng sẽ không bị lỗi thời.

"Tê dại trứng! Làm sao nhiều giày như vậy?”

"Nhiều giày như vậy, đủ để ta đi mười đời rồi!"

"Đây chính là người giàu có sao? Một ngày sẽ đi mười đôi giày?"

"Đồ vật mà chỗ tránh nạn nên có thôi, đầu tiên nên cất giữ giày quần áo!"

Mặc dù không phải trải nghiệm thị giác giống như nhìn thấy vàng ròng, nhưng một gian phòng như này, gần như chứa mấy trăm đôi giày, khi người ta nhìn thấy, vô cùng rung động.

Nhìn quanh phòng một lần.

Sau đó Lạc Phong đi tới cái gian phòng thứ hai.

Đây là phòng để quần áo.

Các loại áo lông, quần áo leo núi, trang phục yoga, còn có quần áo thể thao, âu phục, có thể nói là rực rỡ muôn màu.

Mà rất nhiều đều là hàng cao cấp mới tinh, thậm chí mác quần áo cũng còn chưa kéo xuống.

Lại đi tới một gian phòng khác.

Chính là một chút thiết bị cùng dụng cụ dã ngoại. Giống như kính viễn vọng, cây châm lửa, lều vải, trượt tuyết…

Lại đi vào một cái gian phòng khác, thoạt nhìn là vật dụng phòng bếp, một đống lớn gia vị.

Lại đi tới phòng khác, thì là phòng tắm, bồn tắm lớn bằng đá cẩm thạch, thấy thế Lạc Phong cũng muốn ngâm mình tắm rửa.

Đương nhiên.

Nếu đôi chân dài như Tần Như Băng cùng tắm uyên ương, thì cực kỳ phê.

Khụ khụ khụ, chỉ đùa một chút, trở lại chuyện chính.

Còn lại một gian phòng, đây là phòng tập thể dục, máy chạy bộ, giày yoga, những thứ này cũng có.

"Cái đệt! Gian phòng kia, 150 mét vuông?"

"Cũng không có gì khác biệt với phòng tập thể thao chuyên nghiệp!"

"Chủ kênh, nhanh tạo rút thưởng đi!”

"Đem những thứ không đáng tiền này tặng cho người xem, chúng ta sẽ trả phí vận chuyển.”

Đám người nhìn những đồ vật này cũng đỏ mắt rồi.

Giày, quần áo, dụng cụ dã ngoại, các bộ sưu tầm.

Nhưng mà đột nhiên, Lạc Phong liếc về Tần Như Băng, nhìn một vật trên tường, liền quay đầu lại nói:

"Tiểu Tần, ngươi nhìn cái gì?"

"Lạc Phong, cái đồ vật này rất đắt, ngươi phát tài!"

Tần Như Băng chỉ về cái găng tay được treo ở trên tường.

"Ngạch. . . . "

Lạc Phong mặt mũi tràn đầy câm nín, ngươi có phải hay không quá coi thường người.

Thứ gì đều có thể nói phát tài?

Nó xứng sao?

"Đây là găng tay mà Holyfield đã dùng qua!"

"Tiểu cô nương, làm sao ngươi biết được?"

Lạc Phong hoạt bát hỏi.

"Đương nhiên là có kí tên!"

Tần Như Băng chỉ chỉ tiếng Anh trên găng tay.

【 đinh! Găng tay! Giá trị: 15 vạn! 】

Đã có giá cả mười mấy vạn, như vậy nói rõ, cái kí tên này, hẳn là là thật. Ngẩng đầu tiếp tục nhìn về bức tường.

Bên trên treo rất nhiều găng tay.

Đoán chừng chính là vì làm nổi bật lên cái găng tay đấm bốc này.

"Cái Holyfield này là ai?”

" Quyền Vương trước đây!"

"Ha ha, người này mà các ngươi không biết sao, đúng là ếch ngồi đáy giếng! Chính là người bị Mike Tyson cắn tai!"

"Đáng tiếc, nếu có găng tay đấm bốc của Mike Tyson thì tốt!”

"Đừng nói nữa, trước kia nó cũng đã xuất hiện ở trên đấu giá hội rồi! Giá trị 83 vạn tệ!"

Trương Thuận Vĩnh đi tới bên cạnh, quan sát găng tay đấm bốc, lập tức cả kinh nói:

"Lại còn có của Tyson, Lewis!”"

Trương Thuận Vĩnh thế nhưng là một người yêu thích đấm bốc.

Nhìn thấy như vậy thì rất kích động.

"Ngạch, bình tĩnh một chút, bình dưỡng khí không cần tiền sao? Ngươi kích động như này, rất lãng phí bình dưỡng khí!'

"Ha ha, được, ta tỉnh táo!"

Trương Thuận Vĩnh nhếch miệng cười cười.

Thầm nhủ tỉnh táo cái rắm.

Găng tay ở đây, gần như đều là bản kí tên.

Mà cũng có của rất nhiều Quyền Vương nổi danh nhất thế kỷ trước.

Lewis thì không nói, Quyền Vương WBC, ba cái đai lưng vàng.

Mike Tyson?

Cho dù là ngươi không thích boxing cũng biết rõ đại danh của hắn!

Đương nhiên, đắt giá nhất trong này, chính là bộ của Quyền Vương Mike Tyson.

Găng tay đấm bốc này, ở trên thị trường, giá trị có thể lên tới 50 vạn. Đương nhiên cái đồ chơi này chính là có hiệu ứng người nổi tiếng, không liên quan tới chất lượng của bản thân nó.

Mặc dù chất lượng cũng rất tốt.

Nhưng đơn thuần chất lượng cũng chỉ mấy ngàn USD một đôi thôi.

Không có để ý tới Trương Thuận Vĩnh kích động, Lạc Phong lần nữa đi xung quanh một vòng.

Ở bức tường khác cũng để rất nhiều hộp trưng bày.

"Đai lưng vàng! Đây không phải đai lưng vàng sao?”

Trương Thuận Vĩnh trông thấy Lạc Phong mở hộp ra, trực tiếp kinh ngạc thốt lên. Lập tức ngồi xổm xuống, bắt đầu tra xét từng cái.

"Cái đồ chơi gì? Cái hộp cũ này? Thế mà cất chứa đai lưng vàng?”

"Ngạch, đai lưng vàng tại sao là màu xanh lá? Cái màu sắc này, thật sự có người tình nguyện cất giữ sao?"

"Cho ta! Dù sao ta không có bạn gái, không sợ điềm xấu đội nón xanh!"

"Cẩu độc thân mà kiêu ngạo thế!'