TRUYỆN FULL

[Dịch] Để Ngươi Mua Ve Chai, Ngươi Thu Được Ngọc Tỉ Truyền Quốc? ( Dịch)

Chương 223: Bắt Đầu Mở Bảo Rương

Chương 223. Bắt Đầu Mở Bảo Rương

Lạc Phong tiếp tục nói:

"Về sau cái Uông Kiều Niên này, bị lão Lý bắt sống, trực tiếp cắt chân hắn, sau đó dùng năm con trâu phân thây! Nếu không phải thâm cừu đại hận như đào mộ tổ, thật đúng là không cần thiết làm cái mộ phần tuyệt hậu ác độc như vậy!"

Vừa là mộ gạch Bát Quái trấn.

Vừa là ngọc bội Ngũ Độc.

Còn có bảo kiếm có ký hiệu trân áp.

Bảo kiếm đâm thẳng.

Tất cả quá trình làm việc rườm rà, đều là để chủ nhân ngôi mộ không được siêu sinh.

Mà giờ khắc này. . .. bọn người Cổ Tam Thông kia, đang ở bên cạnh mộ phần tuyệt hậu, nhìn Lạc Phong phát trực tiếp một chút, sau đó cũng bừng tỉnh đại ngộ bắt đầu.

Tất cả phân tích, thật đúng là biết tròn biết méo, có độ tin cậy rất cao. Trong đó nói vệ một bảo kiếm khắc chữ ‘Lý’, mà công nghệ chế tạo tại cổ đại khá cao siêu, nói là bảo kiếm của Lý Tự Thành, cũng không quá đáng.

Không phải vậy, thì ai sẽ lưu lại một bảo kiếm như thế này ở mộ phần tuyệt hậu chứ?

Về phần chi tiết phân thây, tự nhiên là có lịch sử ghi lại.

Sự tình đào mộ tổ của lão Lý, cũng là có ghi lại, đều là ghi chép chính thức.

Lại thêm việc đã móc ra lệnh bài 'Phụng thiên ngọc chiếu" của lão Lý.

Có thể khẳng định, cái việc này đã chắc tám chín phần mười, chính là người Lý Tự Thành phi thường căm hận.

Mà người Lý Tự Thành phi thường căm hận, lại có đối phương thi cốt, vậy khẳng định chính là Uông Kiều Niên.

Có lẽ Lý Tự Thành cũng có người căm hận khác, nhưng ít ra Uông Kiều Niên có độ tin cậy cao hơn rất nhiều.

Tướng bên thua, đó không phải là Uông Kiều Niên bị bắt sống sao? ,

Năm đó, Uông Kiều Niên thế nhưng là đối thủ một mất một còn của Sấm Vương Lý Tự Thành, Uông Kiều Niên là vì phấn chấn quân tâm, đả kích địch nhân, đi một nước cờ hiểm, trực tiếp phái người đào mộ tổ Lý Tự Thành.

Lý Tự Thành chinh chiến bên ngoài nghe được tin, giận dữ không thôi, hô to nếu sống bắt người này, đào xương bánh chè của hắn, thề không làm người. . . .

Đương nhiên, cuối cùng quân khởi nghĩa của lão Lý công phá thành trì, Uông Kiều Niên thấy đại thế đã mất, muốn tự sát, bởi vì hắn biết rõ Lý Tự Thành sớm đã hạ lệnh muốn bắt sống hắn. . . .

Nhưng Uông Kiều Niên ngay cả tự sát cũng không thành công, mà bị bắt sống.

Ưông Kiều Niên chân chính rơi vào trong tay Lý Tự Thành. . ... Lý Tự Thành nhớ tới chuyện năm đó Uông Kiều Niên đào mộ tổ nhà mình, liền tức giận đến nghiên răng. Hắn hô to để Uông Kiều Niên quỳ xuống, nhưng Uông Kiều Niên xương cốt tương đối cứng rắn, sống chết không chịu. Lý Tự Thành không chút lưu tình mà đào đi xương bánh chè của hắn, nhưng mà Uông Kiều Niên mắng to không thôi.

(xương bánh chè là xương ở đầu gối)

Lý Tự Thành tự nhiên còn muốn tra tấn hắn, để người ta cắt lấy đầu lưỡi hắn. Uông Kiểu Niên không thể mắng, lại dùng tay chỉ Lý Tự Thành, kết quả thế nào cũng có thể nghĩ, ngón tay cũng mất.

Lúc này Uông Kiều Niên đã gần chết, vì trả thù, Lý Tự Thành hạ lệnh tiến hành năm trâu phân thây.

"Hôm nay tới đây thôi, tạm biệt mọi người! Ngày mai lại nói!"

Về phẩn bảo tàng là cái gì? Trong rương là cái gì?

Cũng để mọi người tò mò thêm một ngày.

Hôm nay đào cả một ngày, nhất định phải nghỉ ngơi.

Nhiều cái rương như vậy, cũng không phải thời gian ngắn có thể mở ra hết.

Sao không để ngày mai làm một lượt chứ?

Đương nhiên, thời khắc này ở trên núi, có Hoàng Thiên Bá cùng những thôn dân mà lão cha mình mang tới, hơn nghìn người bảo vệ những khu vực này.

Lạc Phong có thể an tâm đi ngủ.

Ngày thứ hai, Lạc Phong buổi sáng bảy tám tỉnh lại, cùng nhóm con nhà giàu ăn bữa sáng, gọi điện thoại cho công ty vận chuyển, để bọn họ đưa máy bay tới vận chuyển bảo vật xuống dưới.

Thuê xong máy bay trực thăng, Lạc Phong cũng bắt đầu livestream. . . .

Hai ngày nay đã làm khán giả tò mò muốn chết rồi.

Hôm nay tiêu đề của livestream chính là mở rương. . . .

Thế mà có ba ngàn vạn người đi vào xem livestream. . . .

"Ngọa tào! Rốt cục muốn mở rương sao?"

"Tò mò cả một đêm! Rốt cuộc đã đến!"

"Ha ha ha, ta chờ mãi mới tới giây phút này, những cái rương này, không biết bên trong sẽ chưa cái gì đây, đừng bảo là không có cái gì nhé?”

"Ngốc à, ngươi đúng là biết an ủi bản thân, nâng lên cũng nặng như vậy, làm sao có thế không chứa gì?"

"Biết đâu bên trong toàn bùn thì sao?"

"Ngạch! Từ trước tới nay chủ kênh chưa mua bán lỗ bao giờ!"

Đương nhiên.

Sắp xếp rương lớn thành một hàng dài, tổng cộng là 42 cái rương lón.

Mỗi một cái rương, đều là kiểu cách giống nhau.

Mà ở mặt ngoài là một tầng bùn đất.

Mở ra những cái rương đầy bùn đất kia.

Rất hiển nhiên.

Đây là một cái rương bạc trắng.

Cái rương thứ hai.

Cái rương thứ ba.

Đều là bạc trắng.

Là của Minh triều trước đây.

Lạc Phong nhìn đơn giản một chút, một cái rương, hẳn là tổng cộng là 1000 lượng bạc.

Mỗi một khối bạc nguyên bảo, đều là quy cách năm mươi lượng.

Năm mươi lượng tại cổ đại là bao nhiêu, trước tiên chưa nói tới, nhưng dựa theo quy đổi 20 lượng một kg, như vậy thì là khối bạc nguyên bảo tương ứng với 2,5 kg.