Chương 188. Tìm Được Vào Hầm Trú Ẩn
"Chẳng lẽ là hầm trú ẩn sao?"
Đột nhiên, An Bằng trả lời một câu như vậy.
"Cũng không khác ý của ta lắm!"
Lạc Phong gật đầu, cười nói:
"Nơi này, nếu như ta đoán không sai, khẳng định là chỗ tránh nạn!"
" Cái đệt!"
"? ? ? ? ? ?"
"? ? ? ? ? ?"
Chỗ tránh nạn?
"Lại là cái đồ vật này?”
"Vậy mạch suy nghĩ của ta có thể thông hết rồi!”
"Nói mới để ý, đầy đủ hết vật tư như thế, thật là rất giống!"
"Làm sao không nghĩ tới, vẫn là chủ kênh trâu bò, cái này cũng đoán được rồi?"
"Chủ kênh, nhanh lên gõ tấm thép để xem kết cấu đi, xem có phải là rỗng hay không!”
Lạc Phong nghe vậy, cười nói:
"Cái tấm thép này, gần như dày hai mươi centimet, quá dày, gõ cũng nghe không ra! Một hồi nữa mọi người đào ra toàn bộ thì các ngươi liền biết rõ!”
Những người Mỹ xem livestream.
Nghe nói là cái chỗ tránh nạn.
Cực kỳ kích động.
Trong nháy mắt tiến vào cao trào.
Dù sao rất nhiều phim đều nói tới đề tài này, bọn hắn không lạ lẫm.
Đặc biệt là thời đại thiên tai, thời đại chiến tranh.
"Cái này thật đúng là giống như trong phim sao?"
"Người Trung Quốc cũng chơi như thế sao? Xây dựng một cái chỗ tránh nạn to lớn ở dưới đất?"
"Ta liền biết rõ, để nhiều lương thực cùng đồ hộp như vậy, khẳng định không đơn giản!"
"Nếu quả như thật là chỗ tránh nạn, quy mô lớn như vậy, có thể đầy đủ 100 người sinh hoạt trong thời gian mười năm!"
"Nếu như sử dụng hợp lý, tài nguyên có thể không ngừng tuần hoàn, như vậy đủ dùng càng nhiều năm hơn!"
"Máy phát điện quá ít, mới mười mấy cái?"
"Có thể là còn rất nhiều đồ chưa móc ra?"
Fan hâm mộ ngoại quốc, còn có fan hâm mộ trong nước, giờ phút này cũng có rất nhiều vấn đề mới xuất hiện.
Nhưng đối với những vấn để này, cũng không trả lời được, bởi vì còn chưa móc ra hết đồ.
Nếu móc ra được hết thì mọi vấn đề cũng sẽ có câu trả lời.
Nghĩ nghĩ, Lạc Phong liền bấm điện thoại, là gọi nhờ người giúp đỡ.
"Làm phiền các ngươi giúp ta đưa một số mặt nạ phòng độc, còn có bình dưỡng khí tới! Số lượng nhiều một chút, bởi vì chỗ của chúng ta có mười mấy người."
Nơi này mặc dù cũng ở trong núi, nhưng cũng không cách quá xa cổ mộ.
Cho nên muốn đưa tới những vật này, hẳn là sẽ rất nhanh.
Mà ước chừng 20 mấy phút sau, Cổ Tam Thông liền gọi điện thoại tới.
Nói là ngọn núi này, trong ghi chép nhận thầu ba mươi năm qua, ngoại trừ Lạc Phong không có người nhận thầu qua.
Nghe đến đó, Lạc Phong an tâm.
Không có thủ tục, vậy chính là phạm pháp.
Chỉ cần là không hợp pháp, hắn không cần quản chủ nhân của chỗ tránh nạn này đã chết hay chưa, ai đào được chính là của người đó.
Ngẫm lại cũng thấy đúng, hai mươi ba năm về trước, chính sách còn chưa có sửa chữa, người giàu có muốn làm một nơi trú ẩn như này thì cũng chỉ có thể vụng trộm.
"Mọi người cũng đừng vui mừng quá sớm, kết cấu chỗ tránh nạn là sắt thép, nhất định phải tìm tới cửa mới có thể đi vào, chỉ có thể chờ mong trước khi trời tối, chúng ta có thể tìm được cánh cửa để đi vào!"
Lạc Phong rất rõ ràng.
Chỗ tránh nạn, không cần hoàn toàn móc ra.
Chỉ cần tìm được cửa liền vào trong được.
Một cái chỗ tránh nạn bình thường, khẳng định sẽ để cửa, đây là nhất định.
Dù sao cũng không phải để cho người chết, nhất định phải làm lối ra vào với bên ngoài.
Mà sẽ không phải chỉ có một lối vào, nhất định sẽ có nhiều lối ra vào.
Ví dụ như ngoài cửa ra vào bình thường, còn phải có cửa thoát hiểm khẩn cấp.
Mà chỗ cửa thoát hiểm, khẳng định là vị trí dễ dàng ra vào nhất.
Nhưng Lạc Phong không cần phải tìm cửa thoát hiểm, bởi vị loại cửa này, đoán chừng cũng chỉ có thể mở ra từ bên trong, từ bên ngoài là không cách nào mở ra, trừ phi có chìa khoá.
Mà cửa ra vào phổ thông.
Dựa theo hình dạng chỗ tránh nạn này, có lẽ sẽ nằm ở mặt bên cạnh. Chỉ cần đào dọc theo vách tường bằng sắt thép của chỗ tránh nạn là có thể tìm ra.
Lạc Phong muốn nhìn một chút, xem có thể tìm được lối vào hầm trú ẩn hay không.
Đại khái khoảng mười hai giờ trưa, vẫn là không có tìm được manh mối, Lạc Phong nói với mọi người:
"Ăn cơm thôi, nghỉ ngơi một chút, nếu không thì cũng không còn sức lực mà đào nữa.”
"Cố gắng đào thêm một chút rồi nghỉ!"
"Đúng vậy, chút nữa phải đào tiếp, ta có sức lực cuồn cuộn, cảm giác không đói chút nào!"
Thật nhiều con nhà giàu, giống như là điên cuồng.
Cảm giác Lạc Phong không cần phải để ý bọn hắn.
Mẹ nó, các ngươi muốn làm, thế thì tiếp tục đào.
Ai sợ ai?
Nhưng cân nhắc đến Lý Thi Thi và mấy người thân thể không tốt như vậy, nhất định phải nghỉ ngơi một chút.
" Cái đệt! Lại muốn nghỉ ngơi, tiếp tục đào đi!"
" Giờ phút mấu chốt này sao có thể cắt điện?"
"Chủ kênh, lúc như vậy, còn có thể ngồi ăn được sao, tiếp tục tìm lối vào!"
"Cái chỗ tránh nạn sắt thép này nhìn thật lớn! Sẽ có mấy trăm m2 sao?"
" Nhất định là đạt được mấy trăm m2! Bằng không, cũng không xứng với nhiều nguồn năng lượng cùng lương thực như vậy!”
" Cái chỗ tránh nạn này, tăng thêm mấy chỗ cất lương thực và nhiên liệu, so với công ty của chúng ta còn lớn hơn."
Sau khi ăn xong bữa trưa
Mọi người nghỉ ngơi nửa giờ.
Đã đi tới khoảng chừng 1 giờ rưỡi buổi chiều.
Nhưng mà tại thời điểm này, một chiếc máy bay trực thăng từ trên trời bay tới, tìm địa phương an toàn, hạ xuống.
Đương nhiên là mặt nạ phòng độc còn có bình dưỡng khí Lạc Phong muốn đã được mang đến.
Sau khi nhận hàng.
Đầu tiên Lạc Phong đem đồ vật đặt ở một bên.
Dù sao hiện tại cũng còn không có đi vào, cũng không cần dùng.