Chương 181. Đào Được Máy Phát Điện???
Một ngày như này cũng để cho những người mới xem ở nước ngoài cảm thấy thỏa mãn rồi.
Dù sao dân mạng ở trong nước đã rất kén ăn, bọn hắn xem nhiều nên giờ rất khinh bỉ đồ vật giá 1 vạn.
Giữa trưa của bảy tám ngày sau đã quét hình qua cả ngọn núi, Lạc Phong mang theo đám con nhà giàu ngồi bắt cá ăn tại bờ sông nhỏ, con sông này thông với phía ngoài, mặc dù không phải rất sâu, nhưng cá cũng rất nhiều.
Giữa trưa ăn no nghỉ ngơi xong, lúc sau Lạc Phong nói với mọi người:
"Ngọn núi này ta cũng mang theo mọi người tìm kiếm cũng gần hết mọi góc rồi, có lẽ hôm nay liền phải xuống núi! Nghỉ ngơi mấy ngày, chúng ta sẽ tiếp tục tầm bảo!”
"Cái đệt! Lão Lạc, không tử tế!"
"Đúng vậy! Mấy ngày nay cũng không có vật gì tốt, ngươi còn không biết xấu hổ mà nghỉ ngơi?”
"Không phải một đợt trước kiếm lời hơn hai mươi ức sao? Làm sao dừng lại rồi?”
"Nghỉ ngơi làm gì cơ chứ! Đứng dậy nào!”
Lạc Phong lắc đầu:
"Không có biện pháp, núi này cũng lục tung lên rồi, hoàn toàn không có đồ vật gì thú vị!"
Nhưng mà vừa mới xuống núi.
Đi dọc theo sông nhỏ mấy phút, Lạc Phong nhìn thấy một chỗ lòng sông có hình dạng quái dị, nghĩ nghĩ, dù sao có hơn ngàn vạn giá trị thanh vọng. Quét hình một lần mới tiêu phí năm mươi vạn giá trị thanh vọng.
Sao không quét thử một chút chứ?
Nói làm liền làm.
Lạc Phong trực tiếp quét hình!
【 Đinh! 1000 cái tiêu điểm bảo vật! 】
Cái đệt!
Cái gì?
1000 cái?
Chẳng lẽ lại là cổ mộ sao?
Cái này, Lạc Phong lại trợn tròn mắt.
Điểm đánh dấu bảo vật kia có đủ loại màu. Lúc đầu Lạc Phong dự định nghỉ ngơi mấy ngày. Lúc này lần nữa thay đổi lịch trình.
Trực tiếp đi tới một điểm bảo vật. Cái điểm đánh dấu này ở bên trong sông nhỏ.
Mà nước khẳng định là không sâu.
"Emmmn, ta lại đói bụng rồi, đi mò cá ăn thôi!”
Lạc Phong nói, sau đó đi đến phía sườn dốc, xuống sông nhỏ.
Một đám con nhà giàu cũng rất kinh ngạc.
Không phải vừa ăn rồi sao?
Hiện tại lại đói bụng?
"Cái đệt! Lại đi mò cá?"
"Lão Lạc, ngươi kiếm lời nhiều tiền rồi, bắt đầu không làm việc đàng hoàng đúng không?"
"Chủ kênh có phải muốn chuyển nghề làm kênh ẩm thực rồi đúng không?"
Phù phù một tiếng.
Lạc Phong trực tiếp nhảy vào bên trong sông nhỏ.
Đi về phía điểm đánh dấu kia lục lọi qua.
【 đinh! Ngươi mò được chiếc nhẫn! Giá trị 1. 2 vạn tệ! 】
Rất nhanh.
Lạc Phong từ trong khe hở giữa các khối đá ở đáy sông mò ra một cái chiếc nhẫn, chui ra khỏi mặt nước liền cười nói:
"Chưa bắt được cá, lại kiếm được chiếc nhẫn!"
Trương Thuận Vĩnh: "? ? ? ? ?”
Lý Thi Thi: "??????"
Chiếc nhẫn bị Lạc Phong đặt ở trong lòng bàn tay là chiếc nhẫn rất phổ thông, nhưng có một chút vàng và kim cương, cho nên cũng có trị giá hơn 1 vạn.
"Cái địa phương này, làm sao lại tìm được nhẫn? Núi sâu rừng già, có người đánh mất sao?"
Trương Thuận Vĩnh không hiểu rõ lắm.
"Hay là từ đầu nguồn chảy xuống!"
Lý Thi Thi nói.
"Mò cá có thể mò ra chiếc nhẫn? Chủ kênh là người hay yêu quái!"
"Ta có dự cảm, lần này đoán chừng chủ kênh lại muốn phát tài!"
Lạc Phong đem chiếc nhẫn đưa cho Lý Thi Thi, nàng muốn bán đi, hay là cất giữ cũng tùy nàng.
Bản thân mình thì lội tới sông.
Vừa rồi lòng sông quái dị kia giống như đơn thuần chỉ là kì lạ, cũng không có giải thích được gì cho sự quái dị này.
Mà đi vào núi phía sau sông nhỏ mới là địa phương có điểm đánh dấu nhiều hơn.
【 đinh! Ngươi nhặt được một bản bách khoa toàn thư địa chất! 】
【 Ấn vào để học tập! Có thể nắm giữ bách khoa toàn thư! 】
Ha ha.
Đạo cụ lại xuất hiện.
Không tệ.
Lại có thể thêm kiến thức phong phú.
Lạc Phong quả quyết lựa chọn học tập, lập tức trong thân thể liền tràn vào rất nhiều tri thức.
Đi tới trên núi, Lạc Phong tìm một điểm liền bắt đầu đào móc.
Một cuốc bổ xuống dưới.
Chất đất là màu nâu đen.
Rất xốp.
Cát mịn kẹp bùn.
Cái này khẳng định là đất sống.
Mà đất mới cùng đất sống là có ý gì đây?
Đất mới là đất nguyên sinh chưa bị nhân loại đụng vào, cũng gọi "Đất Chết". Đặc điểm kết cấu của nó tương đối chặt chẽ, có chút óng ánh, màu sắc đều đều, tính chất tinh khiết, không chứa những tạp chất của nhân loại. Mà đất sống thì được con người khai thác qua rồi, cùng đất mới không giống nhau.
Đất sống cùng đất chết là một loại phán đoán của giới khảo cổ học đối với giá trị khảo cổ của đất đai, nếu như là thuộc về tự nhiên hình thành chưa chịu tác động của con người thì gọi là đất chết, ý là "Đất không có tin tức để khảo cổ", mà nếu có vết tích con người động vào liền chứng minh dưới mặt đất này đã tiến hành một loại công trình nào đó, đây chính là đất sống.
Những kiến thức này, đều là do hắn vừa học được.
Phanh một tiếng.
Rốt cục.
Đào vị trí điểm đánh dấu một hồi.
Lạc Phong liền đào được cục sắt.
【 Đinh! Máy phát điện! 】
【 Giá trị 1 vạn tệ! 】
Ngạch? Máy phát điện? Xem ra không phải đồ cổ?
Trách không được nó không đáng tiền!