"Được rồi được rồi, sư tỷ không cười nữa." Gặp Triệu Uyển Nhi có chút tức giận, Lâm Thanh Trúc vội vàng nhịn xuống ý cười, nói ra.
Mà Liên Phong coi như bình tĩnh, vì nói như thế nào nàng cũng là người đã trải qua sóng to gió lớn, điểm ấy nhẫn nại vẫn là phải có.
Liên Phong an ủi Triệu Uyển Nhi: "Uyển Nhi, không có việc gì đâu, sư nương sẽ làm chủ cho ngươi. Con khỉ kia mới vừa rồi đã ăn vụng tiên dược của ngươi thì một hồi nữa sư nương sẽ để cho nó phải phun ra."
"Hừ, mi dám ức hiếp Uyển Nhi nhà ta, vậy hãy xem ta thu thập mi như thế nào đi."
Nói đến đây trên thân Liên Phong liền phát ra một cỗ hàn ý lạnh lẽo không gì sánh được, Diệp Thu thấy vậy nội tâm lập tức hoảng hốt.