Nói ra lời này, lão cũng tự thấy có chút quá phận, liền nói: “Kẻ tu đạo chúng ta, vốn không theo đuổi vật ngoài thân. Khai tông chưởng giáo từng nói, sinh tiền đã không thể thành tiên, vậy sau khi chết hà tất phải hậu táng? Bởi vậy khi lâm chung đều dặn dò an táng bằng một cỗ quan tài sơ sài, chôn xuống đất là xong, cũng coi như bồi đắp cho đất đai thêm màu mỡ.”
Trần Thực kính phục nói: “Cảnh giới của lịch đại tổ sư thật cao xa, đạo tâm không vướng chút bụi trần.”
Lão đạo nhân cười nói: “Cũng có người là bởi vì muốn tu luyện thi giải tiên, sợ rằng hậu táng sẽ khiến người ta nhòm ngó bảo vật trong mộ, làm ô uế thi thân mà không thể thành tiên.”
Trần Thực hai mắt sáng ngời, hỏi: “Vậy, có vị tổ sư nào đã tu thành thi giải tiên hay chưa?”
Lão đạo nhân đáp: “Trước kia thì có, về sau không biết vì sao lại thất truyền.”