Những người có thể trở thành cử nhân đều không phải kẻ ngu dốt, đặc biệt là những người còn sống sót đến được đây, càng là nhân tài kiệt xuất, tuấn kiệt trong số tu sĩ.
Tư chất của bọn họ rất cao, ngộ tính cao, vận may cũng tốt, không hề thua kém con cháu thế gia ở bất kỳ phương diện nào. Nhưng trước kia không có công pháp, không có tài nguyên, không có linh dược, đừng nói là đột phá, ngay cả ăn no cũng khó.
Bọn họ giống như lò xo bị nén chặt, càng nén chặt thì lực bật lại càng mạnh.
Trước kia bọn họ chỉ thiếu một cơ hội, bây giờ Trần Thực cho bọn họ cơ hội này, những người này thậm chí không cần linh dược, linh quả mà vẫn có thể đột phá!