Trần Thực hỏi: "Nương nương có biết chuyện gì đã xảy ra vào cuối thời Chân Vương, khiến cho thời đại Chân Vương kết thúc hay không?"
Thạch Cơ nương nương nói: "Ta không biết. Lúc ta đặt chân đến Tây Ngưu Tân Châu phát hiện thiên địa nơi này sụp đổ, trong lòng vui mừng khôn xiết, bèn trở thành tà ma, nghĩ rằng có thể tranh đấu với đám tà ma bản địa, chắc chắn sẽ nhanh chóng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, thậm chí còn vượt qua năm xưa, sau đó ta sẽ quay về Hoa Hạ Thần Châu, tìm đôi sư đồ kia báo thù. Nhưng mà vừa mới trở thành tà ma đã bị tu sĩ dưới trướng Chân Vương bắt giữ, trấn áp."
Nàng rơi lệ nói: "Sau đó bị người ta lấy ra, đặt lên một con thuyền, nói là muốn đưa về Hoa Hạ Thần Châu. Thiếp thân chỉ mới vừa trở thành tà ma, còn chưa kịp làm gì đã phải về Thần Châu..."
Trần Thực an ủi Thạch Cơ nương nương một hồi, cuối cùng cũng khiến nàng ngừng khóc, cười nói: "Nương nương, ngay từ đầu người đã suy nghĩ sai lầm rồi. Người là thần linh ở Hoa Hạ Thần Châu, sao có thể chạy đến Tây Ngưu Tân Châu làm tà ma? Người nên phối hợp cùng với các tu sĩ ở Tây Ngưu Tân Châu, giúp bọn họ tiêu diệt tà ma, bình ổn tai họa. Người hấp thu sức mạnh của tà ma, khôi phục chân thân chẳng phải dễ như trở bàn tay sao? Còn có thể lưu danh thiên cổ."