Hào Chu khẽ rung, từ từ khởi động, dọc theo dòng sông tiến về phía trước.
Nơi đây thiên địa cũng một mảnh mờ mịt, nhìn không được xa, hơn nữa trong thiên địa tràn ngập tà khí nồng đậm, so với nồng độ tà khí bình thường cao hơn rất nhiều, mang đến cho Trần Thực một cảm giác áp bách sâu sắc.
Trần Thực tâm niệm khẽ động, hỏa quang chợt nổi lên, một vầng thái dương từ sau lưng hắn vòng qua, treo trên không trung, tiếp đó lại có một vầng minh nguyệt từ sau lưng hắn bay ra, nhật nguyệt vờn quanh, chiếu sáng bốn phía.
Nơi xa hơn một mảnh mờ mịt, cỗ áp bách kia, khiến cho đạo trường của hắn không thể kéo dài đến nơi xa hơn, khoảng cách nhật nguyệt chiếu sáng cũng chỉ có một dặm.
Ánh sáng chiếu rọi bờ sông, chỉ thấy hai bên bờ sông tiên sơn lơ lửng, sơn thể không lớn, phía trên xây dựng đình đài lầu các.