Đầu xuân, mầm cỏ vừa nhú khỏi mặt đất, nhưng sắc xanh vẫn chưa thể che phủ thân núi trơ trụi.
Dưới đêm dài, địa hà bốc lên, vân vụ đen kịt gần như đè xuống đỉnh núi, Kim Điện lấp lánh rực rỡ. Cách đó không xa, một gốc trà cổ thụ mang theo dấu vết bị lôi hỏa thiêu đốt qua bao năm, vừa nhú ra từng chút chồi non, tỏa ra khí tức tươi mới.
Tần Minh chỉ vài chục bước đã từ chân núi lên đến đỉnh, tựa như thuấn di, đi thẳng vào Lôi Hỏa Luyện Kim Điện.
Trên núi chẳng hề quạnh quẽ, dù mưa phùn mịt mờ, nhưng thực tế lại rất náo nhiệt. Sơn Thần miếu đứng đầy người, đang ngóng nhìn tòa Kim Điện kia.
Lại có vài thiếu nữ che ô giấy dầu, đạp thanh trong vũ vụ. Đương nhiên, càng nhiều người hơn là chuẩn bị xem kỳ cảnh lôi hỏa diễn ra mỗi năm một lần!