Tô Lăng vừa vặn thừa dịp thời gian giặt quần áo, dạy Phùng Quế Hoa cách gấp lại lều vải, lều vải cũng được thu gọn rất nhanh, hơn nữa còn rất nhẹ nhàng.
Tô Lăng vừa mới thu lều vải xong, đèn xanh của máy giặt cũng theo đó mà sáng lên.
"Tích tích —— "
Dương Truy Vân gọi: "A nãi, xong rồi."
Nói xong, hai tay nàng nắm vào nhau, sau khi cảm giác được cửa máy giặt nới lỏng ra liền mở nắp máy giặt ra.
Lập tức một mùi thơm ngát đập vào mặt, toàn bộ mùi hôi biến mất.
Phùng Quế Hoa mua một cái thùng gấp hơi lớn một chút, dùng để đựng quần áo đã giặt, sau khi cáo biệt Tô Lăng liền trở về phơi quần áo.
Các nữ nhân trong thôn yên lặng quan sát đều đi tới, mắt thấy quần áo được giặt còn sạch hơn giặt bằng chày gỗ, lại tản ra một mùi thơm ngát, sau đó nhao
Nếu là trước kia, các thôn dân khẳng định sẽ không nỡ mười văn tiền.
Nhưng bây giờ mười văn tiền đổi thành mười cây cỏ, các thôn dân không có ai không muốn, dù sao cỏ là khơi khơi ngoài đất.
Máy giặt của Tô Lăng đã hoàn toàn mở rộng.
Về phần tình huống bên phía Lăng Vân Hàn Từ Trường Công, Tô Lăng cũng cân nhắc đến.
Cô sửa lại thiết lập một lần nữa, chỉ cần là ở trong đội ngũ, vậy có thể nhìn thấy máy móc, đồng thời có tư cách sử dụng máy móc.
Nhưng một khi rời đi, vậy chuyện liên quan tới máy móc và xe gỗ sẽ quên sạch sẽ, ngay cả đồ vật mua ở đâu ra cũng sẽ chỉ nhớ mơ hồ, không nhớ rõ được.
Sau khi sửa lại thiết lập này, đối với thôn dân với Tô Lăng mà nói, đều là một loại bảo đảm an toàn.
(Lúc trước không có thiết lập này là bởi vì nam chính vẫn là nam chính, sau này hắn ta không phải nam chính lại phải đi, cho nên sửa lại thiết lập này.)
-
Phùng Quế Hoa đi tới trước mặt người trong nhà, vừa vặn bên cạnh chính là Văn gia và mấy người Vạn Hải Đường.
"Ta nói với các ngươi, lều vải kia rất tiện, nhẹ nhàng có thể mở ra thu lại, còn tặng quạt hóng gió... Đúng rồi, chỗ Tô lão bản còn bán nước ấm, giá cả không đổi."
Dương lão nhân nghe xong gật gật đầu: "Hôm nay chúng ta dậy sớm đã đào được không ít, hôm nay đại khái có thể đổi, sau khi đổi, mọi người đều tắm rửa một chút, thay y phục."
Phùng Quế Hoa nhìn Tiết Trân: "Tiết nương tử, dọc đường chúng ta đều đặt đồ ở chỗ các ngươi, thật là làm phiền các ngươi, nếu không các ngươi tạm thời đừng mua, dùng của chúng ta trước?"
Tiết Trân cười đồng ý: "Được, chúng ta trước tiên tiết kiệm tiền, sau đó lại mua."
Vạn Hải Đường bên kia cũng động lòng, tuy các nàng mua được, nhưng mua xong cũng không còn thừa bao nhiêu tiền, vẫn có chút không nỡ.
Nàng ấy nhìn Phùng Quế Hoa hỏi: "Phùng đại nương, chúng ta có thể thuê được không? Chính là một cô nương mấy văn tiền ấy."
Phùng Quế Hoa vui vẻ: "Ai u, các ngươi tìm cho ta một biện pháp kiếm tiền, nói không chừng ta vừa mới mua mà ngày mai đã thu hồi vốn rồi."
"Như vậy đi, mỗi người một văn tiền."
Vạn Hải Đường biết các nàng là được giúp đỡ, vội vàng cười nói cảm ơn, lại nhìn về phía các cô nương bên cạnh nói: "Các cô nương, đào nhiều chút, chúng ta phải mua thùng tắm, còn phải mua nhiều nước ấm một chút."
Bọn người Ngọc Hà nghe xong, cả người tràn đầy nhiệt huyết.
Trời mới biết, các nàng muốn tắm biết bao nhiêu, cho dù quần áo này nhẹ nhàng thông khí, nhưng nên toát mồ hôi vẫn là toát mồ hôi, sau khi đổ mồ hôi liền trở nên dinh dính, buổi tối ngủ cũng không thoải mái.
Vạn Hải Đường nghĩ đến cây quạt mát kia, chuẩn bị đến lúc mua thùng tắm đi hỏi một chút, hỏi một chút xem có bán lẻ hay không.
Nếu có bán lẻ, trong xe ba bánh cũng có thể mát mẻ hơn chút.
Trùng hợp chính là, Văn Anh cũng nghĩ như vậy.
Nhưng thật ra nàng muốn mua lều vải hơn, mua càng nhiều lều vải, như vậy ngày sau nếu tìm được nơi có thể dừng lại, vậy đây chính là nhà có thể ở, ít nhất ở trong một đoạn thời gian rất dài sẽ vô cùng hữu dụng.
Thậm chí lều vải này còn có thể sử dụng ở phương diện hành quân đánh trận, cái này so với hiện tại thuận tiện hơn nhiều.
-
Khi mặt trời dần dần lên cao, Phùng Quế Hoa mở dù ra.
Dương lão nhân cũng cảm thấy có thể bỏ ra một phần tiền, mua dù trước, dù vẫn là vật cần thiết.
Vì vậy, cuối cùng dù che nắng của Tô Lăng cũng bán được cây thứ hai, cây thứ ba... cây thứ một trăm...