Hoa Hoa gật đầu: "Tôi cảm thấy được đó, hơn nữa máy giặt quần áo do hệ thống sản xuất là khử trùng ở nhiệt độ cao, cho dù giặt chung cũng sẽ không có vấn đề gì."
Các thôn dân không chú ý nhiều như vậy, đều là quần áo cả nhà đặt chung lại đưa đến bờ sông nhỏ giặt, máy giặt quần áo ngược lại càng thêm thuận tiện sạch sẽ.
Tô Lăng lại ấn mở trung tâm mua sắm, sau đó đặt mấy cái lều vải lên kệ.
Lều có thể cuốn lên thả xuống, lỡ như có nữ tử muốn rửa mặt, cũng có thể mang vào trong lều.
Chọn loại vải công nghệ cao kia, hoàn toàn riêng tư.
"Chúng ta bán nước tuyết đều đã qua lọc và diệt khuẩn ở nhiệt độ cao, vậy có phải cũng có thể bán nước nóng không?" Tô Lăng hỏi.
Hoa Hoa gật đầu: "Có thể, giá cả không đổi."
Tô Lăng mở màn hình, thêm nước nóng.
Cuối cùng sau khi làm xong mọi việc, Tô Lăng thả lỏng dựa lưng vào ghế.
-
"Tô tỷ tỷ, ta đưa cỏ Nguyệt Hương tới! Nhưng ta tạm thời không đổi tiền."
Hai tay Dương Truy Vân nhanh chóng đặt cỏ Nguyệt Hương vào chỗ lõm, rất nhanh đã đặt xong ba cái gùi cỏ Nguyệt Hương.
Tô Lăng nhìn nàng ấy cười: "Đúng là nên tách ra đưa, nếu không thì cùng nhau xếp hàng quá lâu."
"Vâng, ta trở về khuyên bọn họ, như vậy sẽ tiện hơn nhiều." Dương Truy Vân sau khi thả xong tất cả cỏ Nguyệt Hương, đột nhiên nhìn về phía bên phải có thêm một ống tròn.
Bên trong ống tròn là màu bạc, còn có rất nhiều lỗ nhỏ.
"Tô tỷ tỷ, đây là cái gì?"
Tô Lăng lấy lại tinh thần: "Là máy giặt quần áo, không cần giặt tay, rất thuận tiện sạch sẽ, còn có thể lựa chọn có mùi thơm hay không nữa."
Dương Truy Vân tò mò hỏi: "Là có tiểu yêu tinh ở bên trong giặt sao?"
Tô Lăng: "... Đúng, một loại tiểu yêu tinh hệ thủy, hoạt bát hiếu động, tóc ngắn, màu xanh nước biển."
"Tô tỷ tỷ, ta có thể mở ra nhìn một chút không?" Dương Truy Vân không kìm nén được lòng hiếu kỳ.
Tô Lăng gật đầu đồng ý.
Dương Truy Vân nhìn ống tròn vừa vặn đến vị trí bụng, nắm chặt mở nó ra.
Không gian bên trong thật lớn, khắp nơi đều là lỗ nhỏ, nàng còn thò đầu vào nhìn một chút, không thấy tiểu yêu tinh.
Dương Truy Vân đóng cửa lại, nhìn về phía Tô Lăng.
Tô Lăng cười nói: "Mười văn tiền một lần giặt quần áo, có thể nhét đầy chín phần."
Dương Truy Vân bị ánh nắng chiếu đến đỏ bừng mặt, hai mắt sáng rực: "Ta đã sớm không chịu nổi mùi trên người ta rồi, nhưng vì quá thiếu nước, mọi người đều không nỡ."
Hiện tại có tiểu yêu tinh, giá tiền cũng chỉ mười cây cỏ, mọi người nhất định sẵn sàng bỏ tiền giặt quần áo.
Dương Truy Vân xoay người chạy về phía bãi cỏ xanh, vẫy vẫy tay: "Tô tỷ tỷ, ta trở về tìm a nãi ta lấy tiền."
Tô Lăng cười nhìn Hoa Hoa đang nằm bên cạnh: "Nhìn kìa, khách tới rồi."
Hoa Hoa: "Tiểu Vân khác, người bình thường sẽ cảm thấy xấu hổ ngại ngùng, thậm chí còn có người sẽ cảm thấy cô có phải là xem thường bọn họ nên mới bày thêm máy giặt quần áo này hay không, chỉ có Tiểu Vân phản ứng đầu tiên là cô có lòng tốt, hơn nữa lập tức quyết định trở về lấy tiền giặt quần áo."
Tô Lăng cảm khái: "Đúng vậy, nàng thật sự là một mặt trời nhỏ, sạch sẽ thuần khiết."
Rất nhanh, Dương Truy Vân đã dẫn Phùng Quế Hoa a nãi nàng tới, hai người vừa vặn dùng giỏ trúc trống không đựng không ít quần áo tới.
Thật ra, nếu thật sự không chịu nổi, mọi người cũng sẽ lau người, thay y phục mới nhưng rất nhanh sẽ lại hôi.
Đến lúc không thể thay y phục nữa, mọi người nhịn một chút cũng qua, dù sao đều hôi, đại ca không nói nhị ca thối.
Nhưng nếu có cơ hội có thể giặt quần áo, mọi người vẫn muốn mặc thoải mái hơn một chút.