Khoảng cách cũng chỉ nửa canh giờ, mọi người lại ngừng lại.
Lúc này, mặt trời đã lên tới chính giữa, chính là thời điểm nóng nhất.
Ánh mặt trời chiếu vào trên một mảnh cỏ dại phảng phất không nhìn thấy điểm cuối, hiện ra ánh sáng xanh biếc, làm cho người ta nhìn có chút chói mắt.
"Sao, mọc tốt như vậy?"
Bước chân của Dương thôn trưởng có chút lảo đảo đi qua, nhìn cây cỏ tươi tốt kia, cúi đầu ngửi mùi thơm nhàn nhạt của cây cỏ.
Nhưng trong tầm mắt, chỉ có đất đai khô cứng, không có nước.
"Cây cỏ này lớn lên thật tốt, nếu hoa màu cũng có thể lớn lên tốt như vậy, chúng ta tội gì phải xa xứ, còn không biết phải ở đâu mới có thể dừng lại."
Ánh mắt các thôn dân bi thương, tìm một chỗ, mang theo vải rách, hai mắt mất đi thần thái.
Từ Trường Công cũng thở dài một tiếng, dựa vào xe ngựa.
Lăng Vân Hàn nằm nghiêng, nhắm mắt lại, xem ra chỉ có đi quận Lạc Hà mới có thể bổ sung nguồn nước.
-
Văn Anh tìm Phùng Quế Hoa mượn dù, mang theo Dương Truy Vân đi tới bên cạnh cỏ xanh kia.
"Cỏ này thơm như vậy, chúng ta đào một gốc đưa cho Tô tỷ tỷ đi." Văn Anh cúi đầu nói.
Dương Truy Vân rút con dao thái rau bên hông ra, dưới sự chỉ đạo của Văn Anh, cẩn thận từng li từng tí đào ra một cây, bộ rễ cũng được giữ lại rất hoàn chỉnh.
"Có cần đất không?" Dương Truy Vân hỏi.
Văn Anh gật đầu: "Nói không chừng cỏ này chỉ cần loại đất này."
Dương Truy Vân dứt khoát cầm cỏ xanh, để Văn Anh che dù, hai người đi đến xe gỗ của Tô Lăng.
Trên đường Dương Truy Vân nói: "Cây cỏ này rất khó đào, ta cũng phải dùng chút sức lực."
Dương Truy Vân dứt lời, Văn Anh càng yên tâm, nếu tùy tiện có thể đào lên cỏ xanh, nàng ấy ngược lại cảm thấy không thích hợp.
"Tô tỷ tỷ, tặng tỷ, rất dễ ngửi."
Dương Truy Vân hơi nhón chân lên, đưa cỏ tới.
Tô Lăng cười tiếp nhận, trong nháy mắt, hệ thống vang lên âm thanh nhắc nhở.
【 Đinh —— 】
【 Truyện song nữ chính tranh bá phát động nhiệm vụ thu thập, xin thu thập càng nhiều cỏ Nguyệt Hương, không giới hạn số lượng. 】
【 Giá thu mua của trung tâm mua sắm là một cây một văn tiền, nguyên bộ xẻng sắt sử dụng bán giá năm văn tiền, sau khi xẻng sắt được mua sẽ ở lại thế giới này. 】
Tô Lăng cùng Hoa Hoa liếc nhau một cái, truyền âm: "Ồ, xẻng sắt chỉ năm văn tiền, hệ thống này rất hào phóng nha."
Hoa Hoa thích ý truyền âm: "Đương nhiên là bởi vì Song nữ chính tích góp năng lượng càng nhiều càng nhanh."
Tô Lăng quay đầu nhìn Dương Truy Vân và Văn Anh: "Cái này gọi là cỏ Nguyệt Hương, kèm theo mùi thơm ngát, không chọn môi trường sinh trưởng, ở đâu cũng lớn lên vô cùng tốt... Ta chuẩn bị thu mua nó, một văn tiền một cây, không giới hạn số lượng. Ngoài ra chỗ này của ta bán xẻng sắt, năm văn tiền một cái."
Văn Anh lập tức lấy hà bao ra, đếm tiền đưa cho Tô Lăng, mua hai cái xẻng sắt nhỏ.
Tô Lăng đặt cỏ Nguyệt Hương vào chậu hoa đã chuẩn bị sẵn, đặt nó sang một bên quầy thủy tinh, sau đó đặt hai cái xẻng sắt đưa tới.
"Bên cạnh máy đổ nước có một lối vào lõm vào, sau khi đào cỏ, bỏ cỏ và đất vào là được, ta đều có ghi chép, có thể đổi tại chỗ, cũng có thể tích lũy nhiều rồi đổi một lần."
Dương Truy Vân nghiêng đầu, quả nhiên nhìn thấy bên cạnh máy bán nước bỗng nhiên có thêm một lỗ lõm vào, phía trên lỗ còn có một đường viền màu đen nhô ra.
Nhưng cái này vừa rồi còn không có đâu!
Tô tỷ tỷ quả nhiên là thần tiên.
Tô Lăng duỗi cánh tay dài chỉ vào phương hướng màu đen: "Trên này dùng để ghi chép, nếu biết chữ có thể đọc chữ, không biết chữ thì sẽ có... Ta nuôi tiểu yêu tinh phát âm, nó là yêu tinh trời sinh biết nói tiếng người."
Dương Truy Vân há to miệng thành hình chữ O: Không hiểu gì cả!
Văn Anh cũng không hỏi tiểu yêu tinh gì, nàng ấy chỉ hỏi: "Lăng Vân Hàn có thể nhìn thấy không?"
"Bọn họ không thể, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy các ngươi đưa cỏ đổi tiền, nếu muốn hỏi, cứ nói ta có cách để bán đi." Tô Lăng nói.
Văn Anh nhẹ nhàng thở ra.