"Không được." Khương Tử Nha nghe vậy bèn lắc đầu: "Nếu trở về Triều Ca, ta vẫn sẽ luôn lo lắng cho sự an nguy của những hài tử kia, vẫn sẽ ăn không ngon ngủ không yên.”
“Ta biết đạo hạnh của mình nông cạn nhưng cũng có thể giúp một chút việc nhỏ. Nếu sư huynh sợ ta sẽ cản trở sư huynh thì ngươi cũng có thể thu ta vào thế giới trong bức tranh đó, để ta đi chăm sóc những hài tử kia!"
Dương Lăng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Khương Tử Nha, một tia tán thưởng thoáng qua trong mắt, gật đầu: "Được, nếu như ngươi đã kiên quyết muốn đi, vậy chúng ta cùng đến Cửu Long Đảo!"
Hai người không nói thêm lời nào nữa, thân hình khẽ động, cả hai đã nhảy lên lưng hắc long đang chờ ở bên cạnh.
Hắc long gầm lên một tiếng, nhanh chóng lao về hướng đông.