Lúc đầu hắn còn tưởng rằng tiền bạc mà Dương Lăng dùng để làm việc thiện đều đến từ tiên pháp, mãi đến khi đích thân tiếp xúc với hiệu buôn Dương thị trải khắp Đại Thương, hắn mới kinh ngạc phát hiện ra rằng, vị sư huynh Nhân giáo này thực ra khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, từng chút một phát triển đến mức phú khả địch quốc hiện giờ!
Mà điều này, chỉ mới mất hơn mười năm.
Lại nhìn bản thân mình, xuống núi mấy tháng mà chỉ có thể sống nhờ vào sự giúp đỡ của người bạn thời thơ ấu, trông chờ vào việc chính mình bói toán xem chữ cho người khác, thường thì nhiều ngày liền cũng không kiếm được một đồng xu.
Hắn cũng từng thử làm một chút tiểu sinh ý theo lời khuyên của bằng hữu, kết quả, không lâu sau đã lỗ sạch vốn.
So sánh với nhau thì quả thực là một trời một vực.