"Ừ." Phong Linh mỉm cười, phong thái quyến rũ được bày ra trong tích tắc khiến Tuyết Lê là con gái mà cũng phải hoảng hốt mấy giây.
Lúc này, Phong Linh thè lưỡi nghịch ngợm: "Tuyết Lê, để ta hát cho ngươi nghe một bài nhé."
"Vâng vâng, em muốn nghe." Nghe thấy Phong Linh nói muốn ca hát, Tuyết Lê vội gật đầu.
Phong Linh chớp mắt, chắp tay trước ngực, cúi đầu xuống rồi bắt đầu ca hát.
Giọng hát du dương mờ ảo vang lên trên con tàu Đại Long như đang cáo biệt, hoặc là đang kể chuyện, như lời âu yếm bên tai khiến đám người Đại Long Hội đều say mê.