Chung Hồng Ngọc đi tới trên mảnh đất trống phía trước Trường Thanh Các, hai tay bấm pháp quyết, miệng lẩm bẩm.
Trong phút chốc, một màn hào quang màu trắng đã bao quanh cơ thể nàng.
Tiếp theo, nàng giống như xuyên qua hư không, thân hình vốn đang lao nhanh chợt biến mất, chớp mắt đã hiện ra ở cách đó mười mét.
- Phù phù... Lần này thi triển Thiểm Không Thuật, pháp lực của ta đã tiêu hao một hai phần...
Chung Hồng Ngọc thoáng thở dốc, trên trán cũng lấm tấm mồ hôi.