Sau nửa canh giờ, ở tầng hai của Vạn Pháp Các.
Khổng Khương và Phương Tịch rời đi từ lâu, chỉ để lại một mình Viên Phi Hồng thất thần nhìn tấm gương kia.
Trong trận pháp có ánh sáng lóe lên, Âu Dương Chấn bước ra ngoài, đánh ra một pháp quyết về phía cái gương kia.
Mặt gương lập tức lập lòe ánh sáng rực rỡ, bất chợt hóa thành một tia sáng bay vào trong tay áo của Âu Dương Chấn.
Hắn nhìn tiểu sư đệ của mình, cười hỏi: