Sắc mặt Nguyễn Đan lạnh lùng nghiêm nghị, pháp khí lụa đỏ và cái gương đều xuất hiện. Trong tay nàng cầm một thanh đoản kiếm Hồng Ngọc, một kiếm giống như cầu vồng xuyên qua mặt trời, đâm về phía cổ họng của lão đại Khấu gia!
Ở đó là chỗ nối của áo giáp nên khá yếu, có lẽ là chỗ hiểm!
Phụt!
Ánh kiếm đỏ như máu gặp phải một bàn tay được giáp ngọc trắng bao trùm, giống như cành hoa đánh lên tảng đá ngầm, trong giây lát đã vỡ nát!
- Tiểu cô nương, ngươi đấu với ta vẫn còn non lắm!