- Năm đó, lão tổ tông vượt mọi chông gai, tốn bao nhiêu sức lực mới lấy được nơi truyền thừa của gia tộc, bây giờ lại thất bại như thế, sau này chúng ta xuống dưới, làm sao còn mặt mũi gặp lão tổ tông nữa, hu hu hu...
Lão già này nói xong lời cuối cùng, hình như say rồi, đã bắt đầu nói linh tinh.
- Năm đó, lão tổ tông luôn khen ngợi ngươi... Lại nói tới Mộc Văn trở nên kiêu ngạo, nhưng ngại vì hắn là gia chủ, ta đã có ý định đổi người. Nhưng một đám lão già tới khuyên ngăn, trong đó có lão thúc bá chi thứ hai, hôm nay lại rơi vào kết quả như vậy, trong lòng lão phu thấy khổ sở...
Phương Tịch không nói lời nào, cứ lặng lẽ lắng nghe.
Mộc Trung uống đến cuối cùng dường như mệt mỏi, dựa ở cây hoa đào, nhìn về phía Song Tử Đông Phong, trong miệng không ngừng lẩm bẩm gì đó rồi chậm rãi ngủ...