Đại Thừa họ Mông hừ lạnh một tiếng, giọng điệu đối chọi gay gắt.
- Mà thôi, người đã chết rồi, không cần nhắc lại nữa...
Thanh Hư Đồng Tử thấy vậy thì nhíu mày, khẽ quát một tiếng, ép xuống cơn giận của hai vị tu sĩ Đại Thừa.
Hắn tất nhiên biết tình hình trong đó, nhưng thiên tài chết rồi sẽ không phải là thiên tài nữa.
Về phần Đại Thừa họ Mông, hắn tất nhiên có tâm tư riêng. Nhưng con người, có ai không có tâm tư riêng chứ?