Sắc mặt hắn đại biến, vội vàng từ trong túi trữ vật lấy ra một hạt linh đan giải độc, không nhìn mà trực tiếp nhét vào trong miệng.
Nhưng không bao lâu, trên mặt hắn hiện ra màu xanh lục:
- Độc? Không đúng... Vì sao linh đan giải độc của ta vô dụng?
Hắn nhìn về phía Lưu Tam Thất, trong giọng nói tràn đầy kiêng kị.
- Ha ha... Kỳ thật trước đó ta thả ra hương khí cỏ cây chỉ có thể nói lực xuyên thấu mạnh chút, trên thực tế không độc, còn có ích với thân thể...