Phương Tịch phẩy tay áo chắn gió cách người ba trượng, thân hình lóe lên, đi tới trước phòng bế quan.
- Mở!
Hắn khẽ quát, cấm chế trong gian phòng đá lập tức sụp đổ, cửa đá mở ra.
Phương Tịch đi vào trong đó, chỉ thấy đến Ngôn Hồng Tụ ngã trên bồ đoàn, mặt vàng như giấy.
- Ôi...