- Hồng Tụ à... Ở?
Thần thức của Phương Tịch đảo qua, có phần kinh ngạc:
- Luyện Khí viên mãn? Xem ra gần đây ngươi quả thật tu luyện chăm chỉ... Có thể đuổi kịp đột phá trước đại nạn sáu mươi, đúng là hiếm thấy.
- Đây là nhờ năm đó công tử cảnh tỉnh, nô tỳ không biết làm sao báo đáp...
Ngôn Hồng Tụ đang muốn thuận thế ngã vào trong lòng Phương Tịch, bên ngoài lại đột nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân.